Tuy nhiên, thỉnh thoảng - khi đang uống cà phê hoặc nằm trên giường - chúng ta nghĩ ngợi về
Điểm chính của những câu hỏi này thực sự là một câu hỏi khác:
Câu trả lời cho những câu hỏi này sẽ xác định mục đích và ý nghĩa của chúng ta.
Có những lựa chọn nào?
Đây là hai lựa chọn có thể:
Thế giới quan này gọi là chủ nghĩa tự nhiên và nó nói là tất cả thực tế được tạo ra từ vật chất.
Chúng ta là những cỗ máy sinh tồn - những cỗ máy được lập trình một cách mù quáng để bảo tồn các phân tử ích kỷ gọi là gen.
Cái Gen Ích Kỷ
Ý nghĩa của thế giới quan này là gì?
Nửa thế kỷ trước Dawkins, nhà triết học vô thần Bertrand Russell đã giải thích rõ ràng về hậu quả của chủ nghĩa
tự nhiên -
"Nhân loại là sản phẩm của những nguyên tố không thấy trước kết quả mà chúng sẽ đạt được; nguồn gốc của ta, sự phát triển của ta, nỗi lo và hy vọng của ta, tình yêu và niềm tin của chúng ta, tất cả đều là kết quả của sự sắp xếp ngẫu nhiên giữa các nguyên tử; không sự say mê nào, không nghĩa cử anh hung nào, không ý nghĩ và cảm giác mãnh liệt nào có thể bảo tồn một cuộc đời qua khỏi nấm mồ; tất cả lao lực suốt các thời đại, tất cả sự tận tâm, tất cả những cảm hứng, và cả những dấu ấn sáng chói của các thiên tài, tất cả đều sẽ mất đi với hệ mặt trời, và toàn thể thành tích mà nhân loại đạt được phải chịu chôn vùi dưới mảnh vụn của một vũ trụ hoang tàn [...] Chỉ trong phạm vi giàn giáo của những sự thật này, chỉ trên nền tảng vững chắc của sự tuyệt vọng cực độ này mà chỗ dung thân cho linh hồn có thể được xây dựng một cách an toàn."
Sự Thờ Phụng Của Người Tự Do
Là một người vô thần, Russell đã đưa thế giới quan tự nhiên của mình vào kết luận hợp lý của nó: cuộc sống dường như chứa đầy ý nghĩa và giá trị siêu việt - nhưng nếu chủ nghĩa tự nhiên là đúng, chúng ta nên đối mặt với thực tế khó khăn lạnh lẽo đó là cuộc sống thực sự không phải vậy.
Nếu thế giới quan này là đúng, thì chúng ta không ngoài gì thể xác. "Chúng ta" chỉ là thể xác.
Tất cả nhận thức về bản thân nằm ngoài cơ thể chỉ là ảo giác.
Kinh thánh kể một câu chuyện về một người đàn ông có cách nhìn cuộc sống rất giống với quan điểm hiện đại này. Sau đây là một sự thích nghi từ Lu-ca 12: 15-20.
Rồi Ngài bảo dân chúng: “Hãy thận trọng, đề phòng mọi thứ tham lam, vì cuộc sống con người không cốt tại của cải dư dật đâu!”
Ngài lại dạy họ một ngụ ngôn: “Ruộng của một người kia rất trúng mùa. Ông này ngẫm nghĩ:
‘Ta phải làm gì đây? Vì ta không còn chỗ để chứa hoa lợi nữa!’
Rồi tự nhủ: ‘Ta sẽ làm thế này:
ta sẽ phá dỡ các kho lẫm, xây lại cho lớn hơn. Ta sẽ thu trữ tất cả mùa màng của cải ta vào đó.’
Ta sẽ bảo linh hồn ta:
ngươi đã có lắm của cải tích trữ cho nhiều năm;
vậy hãy nghỉ ngơi, ăn uống và hưởng lạc đi.
Nhưng Đức Chúa Trời bảo ông ta:
“Hỡi kẻ khờ dại kia! Đêm nay, linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại, vậy của cải ngươi sắm sửa đó sẽ thuộc về ai?”
Giống như người đàn ông giàu có trong câu chuyện này nghĩ rằng linh hồn được nuôi dưỡng bằng “gạo”, có lẽ điều tốt nhất chúng ta có thể tìm cho con người là làm thỏa mãn sự thèm ăn, giảm thiểu nỗi đau và tối đa khoái cảm.
Nếu chúng ta chỉ là thể xác, thì khái niệm rằng phải có gì đó hơn nữa trong cuộc sống - rằng chúng ta không chỉ là thể xác, rằng có những giá trị thực sự, siêu việt ngoài việc thỏa mãn sự ham muốn của chúng ta - chẳng lẽ những khái niệm này chỉ là vô thực?
Nhà triết học người Đan Mạch Kierkegaard suy ngẫm và ẩn dụ cuộc đời của con người giống như một hòn đá bị ném qua mặt sông:
Nói cách khác, vì chúng ta dù sao đều chết, bất kể mọi thứ chúng ta cố gắng xây dựng trong cuộc đời ngắn ngủi, cuối cùng đó chỉ là
Điều này dường như không phù hợp với cảm giác trực quan về cuộc sống không chỉ là thức ăn và niềm vui. Tuy nhiên, câu trả lời tốt hơn có vẻ khó tìm thấy từ một thế giới quan tự nhiên, vô thần. Thế giới quan vô thần tuyên bố rằng không có sự thật nào ngoài sự thật khoa học và do đó không có gì thực sự ngoài những gì khoa học có thể phát hiện (tức là, các nguyên tử).
Ngoài cách nhìn ảm đạm, chủ nghĩa tự nhiên bằng cách giả tạo giới hạn những gì chúng ta được phép xem xét khi trả lời những câu hỏi cơ bản nhất.
Vậy có quan điểm nào mà bản chất con người, giá trị và ý nghĩa tìm thấy vị trí của chúng?
Kinh thánh tuyên bố rằng chúng ta đã được
Thiên Chúa tạo ra với
linh hồn chúng ta khao khát một cái gì đó lớn hơn sự tồn tại sinh học đơn thuần.
Nếu Thiên Chúa, tự Ngài là một linh hồn, tạo chúng ta ra là hơn thân xác, thì chẳng có gì lạ nếu chúng ta có những niềm
mà không lượng thức ăn hay thú vui nào có thể thỏa mãn.
Tôi thấy ở trong tôi có một khao khát nào đó mà kinh nghiệm ở thế giới này không thỏa mãn được, sự giải thích có lý nhất là tôi được tạo dựng cho một thế giới khác. Nếu không thú vui nào của trái đất này thỏa mãn được sự khao khát đó, điều này không có nghĩa vũ trụ này giả tạo. Có thể các thú vui của trái đất này không bao giờ được dự định để thỏa mãn niềm khao khát đó, nhưng chỉ khơi dậy nó thôi để cho thấy một phần nào về cái có thật.
Cơ Đốc Giáo Niềm Tin Biện Giải
Từ những trang đầu tiên của Kinh thánh, chúng ta được biết rằng con người không phải là một "sự sắp xếp ngẫu nhiên giữa các nguyên tử."
Vì vậy, hãy đi sâu vào câu hỏi về nguồn gốc và xem Kinh Thánh nói gì về bản sắc và mục đích của con người.
Có nhiều người khi tìm hiểu Kitô Giáo thường gặp khó khăn trong những trang đầu của Kinh Thánh vì họ hiểu sai một điều rất quan trọng câu chuyện sáng tạo trong Sách Sáng Thế.
Hãy tưởng tượng một người, khi đọc một hướng dẫn thí nghiệm hóa học, kêu lên trong bực tức, "Cuốn sách này không có cốt truyện gì hết!" Người này đã hiểu lầm thể loại của của cuốn sách mình đang đọc. Một cuốn hướng dẫn thí nghiệm sẽ không quan tâm đến việc phát triển tình tiết hay nhân vật. Nó chỉ để mô tả cách thức làm thí nghiệm mà thôi.
Tương tự như vậy, nhiều người đọc câu chuyện sáng tạo như một cuốn hướng dẫn thí nghiệm rồi chờ đợi những lời đáp mà nó không phải để cung cấp.
Vậy thể loại của sách Sáng Thế chương 1 là gì và chúng ta nên đọc nó như thế nào?
Sách Sáng Thế không chú tâm đến câu hỏi "như thế nào", mà với câu chuyện thần học về việc tạo dựng của Thiên Chúa, chú trọng vào câu hỏi "tại sao" và "ai" -
Lưu ý rằng Kinh Thánh không cố thuyết phục người đọc về sự tồn tại của Thiên Chúa (mặc dù có nhiều lý lẽ ủng hộ quan điểm này).
Thay vào đó, từ những trang đầu, Kinh Thánh kể về hoạt động của Thiên Chúa. Trong câu chuyện sáng tạo thế giới trong
chúng ta thấy những cụm từ lặp đi lặp lại:
Qua Sách Sáng Thế 1, chúng ta thấy một bức chân dung của Thiên Chúa dường như trái ngược với những quan điểm chung về Thiên Chúa:
Sáng Thế 1 trưng bày một quan điểm khác về Thiên Chúa:
Đó là bởi vì con người giữ một vị trí đặc biệt trong câu chuyện tạo hoá thế giới.
Đức Chúa Trời phán: “Chúng ta hãy tạo nên loài người như hình Ta và giống như Ta, để quản trị các loài cá biển, chim trời, súc vật trên cả trái đất và các loài vật bò trên đất.”
Đức Chúa Trời tạo loài người theo hình ảnh Ngài. Ngài sáng tạo loài người như hình ảnh Đức Chúa Trời. Ngài tạo nên người nam và người nữ.
Đức Chúa Trời nắn lên loài người từ bụi đất, hà sinh khí vào lỗ mũi và người trở nên một linh hồn sống. Đức Chúa Trời trồng một khu vườn tại Ê-đen ở phía đông và đặt người Ngài đã dựng nên tại đó.
Một động từ đặc biệt trong tiếng Hê-brơ (Do thái) được sử dụng trong chuyện sáng thế khi Chúa tạo ra con người.
Chúng ta nhìn thấy Thiên Chúa tạm dừng, dường như hít một hơi thật sâu, chú tâm, và "nắn lên" loài người.
Chúng ta đọc thấy các động vật khác được tạo ra "tùy theo loại", nhưng Kinh Thánh tuyên bố rằng Thiên Chúa dựng nên con người
Kinh thánh nói là Thiên Chúa hà
vào chúng ta hiển thị một mối quan hệ đặc biệt giữa loài người và Đức Chúa Trời. Dựa theo kinh thánh, một phần lý do cho mối quan hệ đặc biệt này là vì chúng ta có
và không chỉ đơn thuần là vật chất, sinh vật thể xác.
Thiên Chúa đã chuẩn bị một thế giới tốt đẹp cho nhân loại, giống như một bậc cha mẹ dự đoán sẽ chuẩn bị chu đáo một căn phòng cho đứa con tương lai của họ.
Đó là một bức chân dung của một ý tưởng đơn giản nhưng tuyệt vời:
Từ những ngọn núi hùng vĩ đến những đồng cỏ, dòng sông và cây cối xinh đẹp — tất cả đều được chuẩn bị cho nhân loại.
Nhận thức của bạn về Thiên Chúa là gì?
Nếu thực sự không có Thiên Chúa, thì chúng ta cần phải rõ ràng về ý nghĩa của thế giới quan đó, chẳng hạn như bác bỏ các quan niệm về giá trị và ý nghĩa. Chúng ta sẽ phải sắp xếp cuộc sống của mình theo niềm tin rằng cuộc sống cuối cùng là
Nếu không có Thiên Chúa, vũ trụ là kết quả của một tai nạn khổng lồ, một vụ nổ ngẫu nhiên. Không có lý do gì để nó tồn tại.
Vậy thì con người là một quái vật của thiên nhiên - một sản phẩm mù quáng của vật chất và thời gian cộng với sự may rủi. Con người chỉ là một khối chất nhờn phát triển nên tính hợp lý.
Nhân loại không có mục đích sống nào hơn một loài côn trùng; cả hai đều là kết quả của tương tác mù quáng giữa may rủi và điều cần thiết.
Niềm Tin Hợp Lý
Mặt khác, nếu Kinh Thánh là thật và lời tuyên bố rằng Thiên Chúa
đấng tạo dựng chúng ta là một
thì có nghĩa là chúng ta không chỉ là các phân tử. Chúng ta hơn là xác thịt của minh. Cũng có nghĩa là khao khát của chúng ta cho một điều gì đó cao cả hơn không phải là một ham muốn vô ích, mà nó phát sinh ra từ thâm tâm của chúng ta, những người nằm ngoài giới hạn
vật chất.
Để đọc thêm, phiên bản PDF của Chương 1 có thể được tìm thấy ở đây. Để biết thêm, xin vui lòng xem ở dưới đây những câu chuyện của một số người và cách họ hiểu thêm về Chúa.