Thông qua chương này, bạn sẽ thấy các mục tiêu như ở trên. Nhấp chuột vào các mục tiêu này để tiến hành.
Charles Darwin từng nhận xét rằng
"Hoặc có bất kỳ lý do gì," Mark Twain sau đó nói thêm.
Sự quan sát này cho thấy mặc dù con người là vô đạo đức, chúng ta cũng nhận ra sự xấu hổ của nó khẳng định bức chân dung của sự sa ngã trong Kinh thánh.
Chúng ta mâu thuẫn với sự sai lạc của chính mình. Những dấu vết của hình ảnh Thiên Chúa vẫn còn trong chúng ta than vãn cho những tội lỗi chúng ta đã phạm. Khuôn mặt ửng hồng có thể là phản ánh chân thực nhất về thực tế hiện tại của chúng ta:
Theo cơ bản khi con người rời xa Chúa, hậu quả của hành động này dẫn đến của sự hủy diệt của đời sống mình và những người thân mình.
Vì chúng ta không thích cảm thấy thẹn với lương tâm cho nên chúng ta nghĩ ra nhiều cách để
Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta.
Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.
Nhược bằng chúng ta nói mình chẳng từng phạm tội, ấy là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta.
1 Giăng 1:8-10
Như Kinh Thánh nói trong 1 Giăng 1: 8-10, chúng ta "tuyên bố rằng chúng ta không phạm tội."
Chúng ta sử dụng mọi cách để giảm thiểu, phủ nhận, bác bỏ, bào chữa, đổ lỗi, làm đẹp và lý hóa mọi thứ ngoại trừ thừa nhận tội lỗi của mình.
Trạng thái tê liệt đối với tội lỗi của chúng ta thường là từ tính thụ động hoàn toàn - chúng ta chỉ đơn giản là không nghĩ về nó.
Hiếm khi tham gia vào việc tự suy ngẫm, chúng ta vẫn xa lạ với chính mình, để khi Đức Chúa Trời kêu gọi tội nhân, chúng ta đáp lại bằng:
Chúng ta có thể bị cám dỗ để lẩn tránh sự thật về tội lỗi của mình, nghĩ rằng việc thừa nhận chỉ có thể dẫn đến sự thất vọng.
Tuy nhiên, khi quét sạch tội lỗi của mình dưới tấm thảm, chúng ta cuối cùng đã bỏ lỡ tin tức đáng ngạc nhiên từ Đức Chúa Trời:
Mặc dù chúng ta đang sống trong một nền văn hóa nghiêng về việc phủ nhận, bình thường hóa hoặc thậm chí tôn vinh tội lỗi, nhưng ý thức kiên cường này rằng có điều gì đó sai trái cơ bản, thậm chí là hư hỏng, trong mỗi chúng ta không thể bị dập tắt. Bất kỳ người nào tìm kiếm sự hiểu biết về bản thân đều phải bắt đầu bằng
Việc thừa nhận tội lỗi là sự khó khăng nhất đối với những người thường được coi là
Trong bề ngoài, chúng ta dễ dàng tin rằng chỉ cần giữ thành tích trong sạch trong mắt người khác, thì chúng ta sẽ được xóa bỏ cái tên la một "tội nhân".
Kinh thánh khẳng định tội lỗi của con người nghe
Vào thời của Chúa Giê-su, có một nhóm người được gọi là Pha-ri-si gặp vấn đề tương tự. Họ đã
và tuân thủ tất cả các quy tắc. Vì vậy, họ đã gặp khó khăn trong việc liên hệ với lời mời gọi của Chúa Giê-su cho tất cả tội nhân đến với ngài.
Chúa Giê-su đáp lại nói rằng nguồn gốc của những sự không trong sạch phụ thuộc vào
không phải vào bên ngoài.
"Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người! Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người."
Chúa Giê-su chỉ định vào lòng chúng ta. Đó là câu hỏi mà chúng ta phải tự hỏi hỏi bản thân:
Nếu những hành động bí mật, động lực, và suy nghĩ của chúng ta được người khác biết bằng cách nào đó, chúng ta có lẽ sẽ không gặp khó khăn thấy rõ tội lỗi của mình.
Lý do mà nhiều người khó có thể chấp nhận mình là một tội nhân là bởi vi họ đã giấu đi bản chất tôi lỗi của con người mình từ mọi người khác.
Chúa biết rỏ chúng ta và nói rằng
của chúng ta
Đó là lý do mà Kinh thánh mô tả nhân loại theo những thuật ngữ rõ ràng như vậy.
Mặc dù chúng ta có thể quặn thắt khi miêu tả trái tim mình như vậy, đó là một bức tranh chân thực về chính chúng ta.
Trong Rô-ma Chương 3, chúng ta đọc những lời sau:
Như có chép rằng: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không.Chẳng có một người nào hiểu biết, Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời. Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không.
Chúng ta cố gắng duy trì hình ảnh lịch sự trước mặt người khác, nhưng
Dưới vẻ ngoài lịch sự, có bao nhiêu người thực sự quan tâm đến bất kỳ ai khác ngoài bản thân mình?
Ngay lúc đang nói chuyện với bạn bè, chúng ta thường nghĩ đến bản thân mình đúng không?
Chúng ta ghen tị với những người bạn thân thiết nhất của mình và không thể vui mừng trước vận may của họ. Đằng sau sự quan tâm giả vờ dành cho người khác, chúng ta tự hỏi bản thân mình,
Bạn có đồng ý với sự đánh giá của Kinh Thánh về loài người rằng "tất cả mọi người đều đã phạm tội" không?
Để đọc thêm, bạn có thể tìm thấy phiên bản PDF của Chương 4 tại đây.
Đây là ba câu chuyện về một số người đến để xem sự thật về tội lỗi của họ.