Vào phần đầu của khóa học này, chúng ta từng đặt câu hỏi:
Dựa trên những gì chúng ta học trong vào các tuần trước, chúng ta cần cân nhắc câu hỏi này một cách thận trọng.
Khi chúng ta làm điều đó, chúng ta
đối mặt với thực tế về cái chết.
Có hai sự kiện trong cuộc sống mà ai cũng trải qua:
Tuy vậy chúng ta cảm thấy sửng sốt và trái tự nhiên về cái chết.
Một nhà triết học từng viết rằng một hằng số trong cuộc đời này chính là cái chết. Nhận thức về cái chết có ảnh hưởng đến tất cả những gì chúng là làm trong cuộc đời này.
Nếu cái chết là một điều tự nhiên,
một hằng số trong cuộc sống,
Trẻ nhỏ học từ bé rằng tất cả mọi người ai cũng chết.
Nhưng khi chúng ta tìm thấy bản thân mình ngồi bên giường của một người mình yêu thương đang bước qua cái ranh giới huyền bí giữa sự sống và cõi chết, chúng ta cảm thấy bị xúc phạm;
Trực giác sâu bên trong chúng ta bảo chúng ta rằng điều này không nên xảy ra;
Bạn có bao giờ từng cảm thấy sự hoang mang trước cái chết trong đời mình? Bạn cảm thấy thế nào?
có phần nào đó trong chúng ta thiết tha sự tiếp diễn sau cái chết.
Cái chết có cảm giác như một xúc phạm vì trong
Trong khoảnh khắc yên tĩnh, chúng ta đôi khi cảm nhận được những dấu hiệu về sự thoát tục của mình như thể chúng ta có một ký ức huyền bí nào đó về việc từng tược tạo ra để tồn tại vĩnh viễn.
Có lẽ tất cả những điều này là vì Kinh Thánh đã đúng khi viết rằng cái chết không phải là một phần của thiết kế ban đầu.
Khi chúng ta cắt đứt mối quan hệ với Đức Chúa Trời, chúng ta dành phần lớn thời gian của mình theo đuổi những vật trang trí để đặt lên cây thông Giáng Sinh (đại diện cho cuộc sống của chúng ta).
Bị hối hả bởi thời gian, chúng ta khó mà có được cơ hội để dừng lại và suy ngẫm,
Khi chúng ta đối mặt với cái chết, tất cả những điều không thật mà chúng ta theo đuổi trong thế giới này mờ nhạt đi và một điều mang ý nghĩa cho cuộc sống được làm rõ.
Hãy thử nghĩ sự lố bịch của một người đòi xem những bằng cấp và giấy ngân hàng lần cuối khi thấp thỏm chờ chết trên chiếc giường vì người này sẽ rất nhớ những thứ này.
Thực tế là khi thời khắc ra trút hơi thở cuối cùng đến với chúng ta, chúng ta tiếc thương tình yêu thương, không phải vật chất mà chúng ta để lại.
Nhưng tình thế khó khăn của con người là khi chúng ta cố níu kéo tình yêu thương, cái chết phủ nhận cái kết thúc "hạnh phúc đời đời" mà đáng lẽ nên xảy ra.
Tình yêu thương trong thế gian này có vẻ kết nối một cách tuyệt vọng với bi kịch bì nó quá dễ bị đánh bại. Bản chất tình yêu thương cần có sự "vĩnh viễn," và tất cả những mối quan hệ có vẻ như chúng có nhu cầu được trường tồn.
Có vẻ như đó là một dấu hiệu khác về điều gì đó sai trái với thế gian này vì tất cả các mối quan hệ của chúng ta bị phá hoại bởi tội lỗi hay cắt ngắn bởi cái chết.
Đây là lý do Kinh Thánh gọi cái chết là kẻ thù cuối cùng (1 Cô-rinh-tô 15:26)
Cái chết không phải là một phần của kế hoạch của Chúa. Cái chết bắt đầu là một hệ quả của tội lỗi, và nó đến như một kẻ xâm phạm vào vòng tròn gia đình và bè bạn, đặt dấu chấm hết lên những mối qua hệ này.
Trong tình yêu của Thiên Chúa đả khắc phục cái chết, sứ mệnh của Chúa Giêsu trên thế giang mình có ý nghĩa sâu sắc và cá nhân hơn. Kể từ ngày sụp đổ của loài người, nhân loại đã đi vào một vòng xoáy xuống hướng chết và suy tàn.
Và ngay khi chúng ta mất hết sức sống và hy vọng, Chúa Giêsu đến và hồi sinh lại, đảo ngược năng lực của cái chết. Chúa Giêsu bắt đầu một vòng xoáy hướng lên về phía thiên đường, và tất cả những ai chọn tin cậy vào Ngài sẽ được chia sẻ chiến thắng này khi Chúa Giêsu kết hợp số phận của Ngài với chúng ta.
Thay vào đó, là một câu chuyện tình yêu vỉnh cửu với Chúa.
Tuy nhiên, đó không kết thúc tại đâu, bởi vì tại thời điểm này có một câu chuyện khác,
Chúng ta có thể được an ủi bởi lời hứa này từ Chúa - Lời hứa đã được niêm phong bằng máu của chính Ngài - và Chúa sẽ đưa chúng ta vào vòng tay của Ngài bất kể điều gì xảy ra.
Sự phục sinh của Chúa Giêsu trở thành "Firstruit" của sự phục sinh của chính chúng ta. Sự phục sinh của ông phát hành một lời hứa tuyệt vời rằng chúng ta sẽ phục hồi để được đoàn kết với Chúa.
Nhiều người trải nghiệm tương lai với sự lo lắng. Nhưng với các Kitô hữu, tương lai không phải là một cửa sổ bị đóng nhanh chóng mà mình cần phải nắm bắt và siết chặt để lấy tất cả giá trị của nó.
Cuộn xuống để mở cửa và xem những lời hứa sẽ được thực hiện trên thiên đường.
Giăng 14:1-4
“Lòng các ngươi đừng bối rối; hãy tin Ðức Chúa Trời, và hãy tin Ta nữa. Trong nhà Cha Ta có nhiều chỗ ở; nếu không như thế, Ta đã bảo cho các ngươi rồi. Ta đi chuẩn bị cho các ngươi một chỗ. Nếu Ta đi và chuẩn bị cho các ngươi một chỗ thì Ta sẽ trở lại để đem các ngươi đi với Ta, hầu Ta ở đâu, các ngươi cũng ở đó. Các ngươi biết Ta đi đâu và biết đường đến đó.”
Cuối cùng, câu chuyện tình yêu của chúng ta với Thiên Chúa được tiếp tục trên thiên đàng. Chúa Giêsu nói rằng Ngài sẽ chuẩn bị một nơi cho chúng ta, để chúng ta có thể ở nơi Ngài đang ở.
Sự kiện của sự phục sinh là
chổ cư ngụ vĩnh cửu với Thiên Chúa trên thiên đàng.
Hình ảnh của các thiên thần em bé bay xung quanh chơi đàn hạc là một hình ảnh phổ biến, nhưng phi kinh thánh, biểu tượng từ những bức tranh tôn giáo cũ. Cha mẹ nhận thức được một chút thiên đường mỗi khi họ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của đứa con của mình. Họ có thể nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó hàng giờ, mà có vẻ như chỉ một vài phút.
Tình yêu dường như đưa chúng ta ra khỏi thời gian. Thiên đường là như thế.
Vấn đề là chúng ta đã tôn thờ những thứ kém giá trị và những thứ rẻ tiền quá lâu mà
Vì vậy, khi chúng ta cố gắng nhận thức được thiên đàng, chúng ta nghĩ về sự vắng mặt của nó.
C.S. Lewis nới rằng chúng ta giống như một cậu bé nhà quê, thà làm vũng bùn từ đất vì cậu bé không thể hiểu ý nghĩa của lời đề nghị đi nghĩ hè bên bãi biển.
Lu-ca 9:24
Một lời mời theo Chúa Giê-su cơ bản là một lời mời đến một mối quan hệ tin cậy và trung thành với Đấng Cứu Thế. Đó là một lời mời gọi để đánh mất chính mình trong tình yêu đối với Chúa Giê-su, và lạ kỳ , khi làm như vậy, chúng ta lại tìm thấy chính mình.
Chúa Giê-su kêu gọi chúng ta buông bỏ sự nắm chặt mệt mỏi mà chúng ta có trong cuộc sống khiến mình phải xem xét mãi mãi. Thay thế, Ngài gọi chúng ta hưởng được cuộc sống mình được tạo để sống.
Rất nhiều người, đặc biệt là những người đã thành công tránh được thất bại trong toàn cuộc sống của họ, sợ "thất bại" làm một Cơ đốc nhân. Nhưng như vậy là không hiểu điểm chính.
Chúng ta trở thành một Cơ đốc nhân vì chúng ta hoàn toàn thừa nhận rằng mình là tội nhân, và điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ thất bại. Nhưng tất nhiên điều này sẽ xảy ra với bất cứ những thứ quý giá.(ví dụ: kết hôn và nuôi con).
Tuy nhiên, chúng ta không bị bỏ rơi với nỗ lực của chính mình khi chúng ta bước với Chúa Giê-su.
"Đừng sợ" là lời chỉ huy được nhắc tới nhiều trong toàn bộ Kinh thánh.
Chúng ta có thể hiểu tại sao: bởi vì để đáp ứng với Thiên Chúa Hằng sống, toàn năng thì rất kinh hoàng. Ban đầu bạn có thể đến với khóa học này với không gì hơn là một sự hiếu kỳ nhỏ, và có lẽ bạn đã rất ngạc nhiên khi tìm thấy nhiều câu hỏi của bạn được trả lời. Có lẽ bạn đã bị xáo trộn bởi sự trung thực của Tin Mừng. Điều này đôi khi có thể cảm thấy một chút đáng kinh ngạc.
Thiên Chúa, sự hiện diện mà chúng ta sợ và bị thu hút, tới với một lời mời của hòa giải và tình yêu.
Phản ứng cá nhân của bạn đối với tài liệu tuần này là gì?
Có điều gì ngăn cản bạn đưa ra quyết định ngày hôm nay không?